Datasets:
Dataset Viewer
audio
audioduration (s) 1.45
93.8
| text
stringlengths 14
983
| speaker_id
class label 24
classes |
---|---|---|
trần bình trọng hỏi có lẽ dân làng bỏ đi hết rồi chăng hoàng đỗ lắc đầu đôi mắt cậu long lanh người xuân đình chẳng bao giờ nhát thế đâu
| 889f3b839a
|
|
chắc ban ngày họ tạm tránh vào đâu thôi hoàng đỗ chỉ tay về phía màn trò đôi mắt thông minh của cậu bé chăn ngựa thoáng ánh lên một vẻ kiêu hãnh
| 889f3b839a
|
|
trần bình trọng liếc nhìn người nô tì của mình ông lưỡng lự giây lát rồi đột ngột thúc mạnh hai gót giày vào bụng ngựa
| 889f3b839a
|
|
con ngựa chiến giật mình chồm lên tung vó phi rất nhanh hoàng đỗ dẫn trần bình trọng vượt qua cổng chính vòng ra mé sau làng
| 889f3b839a
|
|
hai người xuống ngựa rồi thận trọng bước dần vào giữa chòm nhà im lìm những con chim đang đậu trên mái nhà hoảng sợ cất cánh bay vù lên
| 889f3b839a
|
|
chúng kêu inh ỏi ngang trời họ đi hết thực rồi trần bình trọng ngơ ngác nhìn những căn nhà nhỏ không còn một vật đáng giá
| 889f3b839a
|
|
nhà nào cũng đã dọn sạch trơn hoàng đỗ bồi hồi đi giữa những kỷ niệm thuở nhỏ những gốc sung mọc dệ ao những tán bàng rợp bóng nay chỉ còn trơ những cành gầy guộc
| 889f3b839a
|
|
này đây chiếc cầu ao bắc bằng hai đoạn tre trên mặt nước mùa xuân lặng sóng thỉnh thoảng một con rô đớp bọt dưới chân bèo tất cả đều gợi cho hoàng đỗ một cảm giác êm đềm thân thiết
| 889f3b839a
|
|
chú bé chăn ngựa bước vào một căn nhà hoàng đỗ vốc một nắm tro trong bếp giơ lên cho trần bình trọng xem
| 889f3b839a
|
|
tro đã nguội nhưng vẫn chưa rã còn phân biệt được dễ dàng đâu là tàn gỗ đâu là than trấu
| 889f3b839a
|
|
trần bình trọng nhìn những mảnh vườn nhỏ bị đào xới chẳng còn lấy một luống khoai non họ chỉ tạm lánh vào màn trò thôi cậu bé chăn ngựa thích thú khi nhận thấy những cái làm cho cậu tin rằng những người dân xuân đình đã vào màn trò và một điều chắc chắn nữa là họ đã có một người dẫn đường thật tốt
| 889f3b839a
|
|
trần bình trọng lơ đãng nhìn quanh ông chưa tin rằng những người dân xuân đình hãy còn ở quanh quất đâu đây
| 889f3b839a
|
|
dường như không hề chú ý tới điều ấy chú bé nói giọng rất tự tin chắc chắn là dân xuân đình vào màn trò
| 889f3b839a
|
|
bến thuyền cuối làng không còn lấy một cái thúng cóc trần bình trọng nói nếu vậy thì ngươi đi gọi họ về đây
| 889f3b839a
|
|
thưa chủ tướng không nên đi gọi cứ để mặc họ họ sẽ về tìm ta cậu bé nô tì chỉ về những bụi lau rậm xa xa bây giờ chắc ở đấy phải có hàng trăm cặp mắt đang xem xét những gì xảy ra trong làng xuân đình
| 889f3b839a
|
|
họ chưa thể biết chắc đạo quân vào làng là quân ta hay là giặc như thế nếu ta tiến vào màn trò họ sẽ đánh trống báo có động
| 889f3b839a
|
|
dân làng sẽ chạy hết còn nếu như ta cứ ở nguyên đây họ theo dõi khi nào họ nhận ra ta đúng là quân triều đình tự họ sẽ tìm đến ta
| 889f3b839a
|
|
đôi lông mày của trần bình trọng giãn dần ông ngẫm nghĩ rồi hạ lệnh cho quân nghỉ trừ những toán tuần phòng cẩn mật bốn mặt làng
| 889f3b839a
|
|
ông bảo cậu bé nô tì chăn ngựa ngươi ở quanh đây nhỡ ta có cần hỏi điều gì nữa chăng
| 889f3b839a
|
|
cậu bé nô tì cúi đầu vâng lệnh nhưng lại đột ngột nhìn lên thưa chủ tướng cho phép tôi đi một lát tìm người nhà ạ
| 889f3b839a
|
|
vẻ dễ dãi trần bình trọng gật đầu được đi đi mau về nhé và khi thấy cậu bé nhảy chân sáo ra đường làng con đường rợp bóng tre xanh dịu trần bình trọng bất giác mỉm cười hà ân bên bờ thiên mạc chương hai mặc dù trần bình trọng nhận thấy cậu bé chăn ngựa nói có lý nhưng ông vẫn chưa tin hẳn lời cậu
| 889f3b839a
|
|
không phải vì chú bé còn ít tuổi mà đó là do thói quen của ông một người trong họ nhà vua đời đời nối dòng làm tướng
| 889f3b839a
|
|
trong mọi việc quân việc nước những người thuộc dòng tôn thất nhà trần chia nhau thay nhau nắm giữ tất cả những chức vị quan trọng
| 889f3b839a
|
|
mỗi mệnh lệnh của họ phát ra là hàng vạn người tuân theo răm rắp trần bình trọng cũng như những người cùng họ thường chỉ tin ở sự hiểu biết của mình
| 889f3b839a
|
|
từ khi giặc nguyên xâm phạm đất nước đến nay thói quen ấy tuy nhạt dần đi nhưng cũng vẫn còn rất mạnh
| 889f3b839a
|
|
vì vậy trần bình trọng nửa tin nửa ngờ lời nói của cậu bé chăn ngựa một thằng bé gia nô mặc áo lính trong đội quân của ông
| 889f3b839a
|
|
nhưng khoảng đầu giờ mão vọng canh cuối làng gõ một tiếng mõ báo hiệu có người lạ mặt trần bình trọng ra lệnh cho dẫn vào
| 889f3b839a
|
|
lát sau quân canh cuối làng đưa vào một ông già ông ta cao lớn gầy guộc có đôi tay bắp thịt đã teo lại nhưng nước da vẫn đỏ đẹp lạ thường
| 889f3b839a
|
|
lão xin chào tướng quân ông già lạ mặt khom lưng vái trần bình trọng vốn là người xưa nay vẫn kính nể những bậc cao tuổi trần bình trọng vội gạt đi ông lão cứ đứng thẳng
| 889f3b839a
|
|
làm sao cụ biết ta ở đây mà đến tìm thế lão biết có quân về từ lúc tảng sáng nhưng lão vẫn phải dò lại xem có đích xác không
| 889f3b839a
|
|
những người lính vơ quàng nắm lá lau khô chụm lửa họ vừa sưởi cho đỡ cóng vừa dốc nốt những hạt gạo cuối cùng nấu ít cháo loãng
| 889f3b839a
|
|
bây giờ lão đã nhận đúng là quân triều đình rồi nên lão xin vào hầu dân xuân đình cử lão đi trước để xem có giúp đỡ được tí gì cho quân ta chăng
| 889f3b839a
|
|
lão là người xuân đình à thế dân làng chạy đâu hết rồi dân xuân đình ở cả trong màn trò thôi
| 889f3b839a
|
|
trần bình trọng nhìn quanh vẻ muốn tìm cậu bé chăn ngựa nhưng chưa thấy cậu về ông mỉm cười hỏi thế làm sao ông lão biết quân ta là quân triều đình
| 889f3b839a
|
|
lão biết chứ lão nhìn hiệu cờ hiệu phướn đạo quân này là đô nhất trong quân thánh dực lão còn biết tướng quân chính là bảo nghĩa hầu trần bình trọng nữa kia
| 889f3b839a
|
|
trần bình trọng kinh ngạc nhìn ông già lòng ông phân vân ông già nói tiếp và lần này đôi mắt của ông ta thoáng ánh lên hóm hỉnh
| 889f3b839a
|
|
hồi cuối năm ngoái quan gia bày yến ở điện diên hồng quan gia cho gọi bô lão cả nước lên kinh dự lão cao tuổi nhất làng xuân đình nên cũng được vời vào
| 889f3b839a
|
|
hôm ấy lão thấy tướng quân cắp kiếm đứng hầu sau lưng quan gia nói đến đây ông già lạ mặt chợt cười để lộ hàm răng chỉ còn lởm chởm vài chiếc và chòm râu bù rối của ông ta rung vểnh ngược lên nom rất lạ lúc quan gia hỏi bô lão xem giặc nguyên thế mạnh hùng hổ như vậy thì ta nên đánh hay nên hòa lão còn nhớ tướng quân gầm lên trước tiên đánh
| 889f3b839a
|
|
xin quan gia cho đánh trần bình trọng ngượng ngùng ngắt lời tại ta nơm nớp sợ bô lão dàn hòa nhưng hòa mà phải cắt đất nộp cống xưng thần thì có khác chi đầu hàng
| 889f3b839a
|
|
ông già lạ mặt im lặng mến phục vẻ thành thật của trần bình trọng ông tướng thánh dực hồ hởi nói ông lão thấy thế nào
| 889f3b839a
|
|
đó là vì tướng quân chưa hiểu hết bụng dân đó thôi những bô lão được quan gia vời vào điện diên hồng ăn yến đều là những người đã từng cầm giáo đuổi giặc trước đây hai mươi bảy năm
| 889f3b839a
|
|
từng làn khói xám đặc bốc lên tỏa lẫn vào màn mưa đang vén rất nhanh trong chốc lát vầng đông chiếu lộng lẫy cả một vùng thiên mạc mênh mang ai biết vùng này lên ngay ta hỏi trần bình trọng giật giọng ra lệnh
| 889f3b839a
|
|
lão nói thật xin tướng quân đừng giận chắc vào cái năm đinh tị ấy tướng quân mới được ba bốn tuổi chi đó chứ
| 889f3b839a
|
|
ông già vén tay áo để lộ hai chữ sát thát thích chàm trên lần da rám đỏ
| 889f3b839a
|
|
lòng lão giá có phanh phui được thì lão cũng xin trình để tướng quân hiểu thấu cho trần bình trọng cảm động ta hiểu lắm ông cũng vén lá giáp che cánh tay phải và mở to đôi mắt kiêu hãnh
| 889f3b839a
|
|
ông lão xem đây hai chữ sát thát này đã ăn sâu vào xương thịt ta rồi ông già nói vẻ chân thành lão có một đứa con trai
| 889f3b839a
|
|
trước đây nó đã nói cho lão nghe nhiều về tướng quân lão biết rằng tướng quân ưa lời nói thẳng và rộng lượng với kẻ dưới
| 889f3b839a
|
|
lão đã già lại sinh sống ở nơi vắng vẻ lão nói năng nhỡ có điều gì không phải thì xin tướng quân đừng chấp
| 889f3b839a
|
|
vả chăng lão nghĩ rằng mua được những lời nói thẳng thật là khó đấy tướng quân ạ thôi hãy gạt chuyện đó ra
| 889f3b839a
|
|
tướng quân cho phép lão được hỏi điều này có phải tiết chế đã ra lệnh rút quân khỏi vạn kiếp rồi không trần bình trọng không đáp
| 889f3b839a
|
|
những người lính đứng gần ông vội vã truyền đi ai biết vùng này lên ngay hầu chủ tướng lên ngay hầu chủ tướng
| 889f3b839a
|
|
ông cúi đầu xuống tỏ ý chuyện rút quân là điều có thật ông già lạ mặt chăm chú ngắm trần bình trọng một lát rồi hỏi giọng nhỏ nhẹ nghe xa vời như từ đâu vẳng đến chắc rằng thế giặc mạnh lắm phải không tướng quân
| 889f3b839a
|
|
mà thăng long cũng mất rồi chăng trần bình trọng ngửng vội đầu nhìn qua khuôn cửa lớn mặt ông bỗng biến sắc khói khói
| 889f3b839a
|
|
cháy rồi à cháy rồi đấy thăng long bốc lửa lúc canh ba đêm qua thượng tướng quân trần quang khải đã đem binh qua đây để rút về phủ thiên trường
| 889f3b839a
|
|
thế là mất kinh thành rồi mất thăng long rồi trần bình trọng kêu thầm trong lòng mất thăng long rồi
| 889f3b839a
|
|
thăng long của ta ông giận dữ đau đớn nhớ lại kinh thành yêu quý nơi ghi bao nhiêu kỷ niệm đẹp đẽ trong cuộc đời của ông
| 889f3b839a
|
|
ông tưởng chừng như nghe thấy bên tai có tiếng chày đập vải chểnh choảng trong sương sớm tiếng chày của những người con gái dệt vải ở một phường phía bắc kinh thành
| 889f3b839a
|
|
ông nhớ những buổi dẫn quân thánh dực ra trường bắn luyện tập ánh giáp đồng màu cờ đỏ khói pháo lệnh cùng hòa lẫn thành một không khí say sưa
| 889f3b839a
|
|
ông nhớ đến những đêm cùng các tướng ngồi nghiêm trang trong giảng vũ đường nghe quốc công tiết chế dạy binh thư
| 889f3b839a
|
|
ông nhớ những buổi chiều theo hầu quan gia dạo thuyền trên sông cơ xá ông nhớ những đêm đem quân tuần phòng ngoài cửa dương minh trang bóng trăng xanh dịu
| 889f3b839a
|
|
ông nhớ cả những phố phường đông đúc bên ngoài hoàng thành nhớ những cô hàng bán rượu nhớ những làng trồng hoa rực rỡ trong tiết xuân
| 889f3b839a
|
|
tiếng lệnh truyền lan mãi xuống dưới những hàng quân cuối cùng tiếng lệnh truyền hòa lẫn vào tiếng nói cười râm ran của các chiến sĩ đang xúm xít quanh những đống lửa sưởi ấm
| 889f3b839a
|
|
mất thăng long rồi thăng long của ta trần bình trọng nghẹn ngào từ trong khóe mắt của ông hai giọt lệ chảy ra lăn trên má rớt xuống vạt áo giáp dát vảy đồng
| 889f3b839a
|
|
ông già lạ mặt im lặng ông già nghĩ thầm trong dạ khóc được như vậy cũng nhẹ lòng được phần nào ông già lựa lời nhủ nhẹ nhàng giặc chiếm thăng long nhưng giặc chiếm thế nào được lòng người dân thăng long
| 889f3b839a
|
|
tướng quân thử nghĩ lại coi trước đây hai mươi bảy năm ngột lương hợp thai cũng đã chiếm được thăng long nhưng quân dân ta đã đuổi cổ tướng giặc ngột lương hợp thai khỏi thăng long trần bình trọng bỗng thốt lên tình cảm ông như đang bị kích thích mạnh mẽ
| 889f3b839a
|
|
rồi còn đuổi cổ nó ra khỏi bờ cõi nước ta nữa chứ bởi vì cả nước ta đã đấu sức lại mà đánh
| 889f3b839a
|
|
đấy chính là điều quân ta dân ta phải ghi lòng tạc dạ rút quân khỏi vạn kiếp thật là một kế rất sâu
| 889f3b839a
|
|
trần bình trọng lắng dần nỗi đau đớn và cơn giận dữ ông trầm lặng suy nghĩ đánh giặc là một việc lớn của đất
| 889f3b839a
|
|
nước người làm tướng phải biết nhìn xa thấy rộng người làm tướng phải biết dẹp cái nóng của chính mình
| 889f3b839a
|
|
phải biết tính cho đầy đủ mọi bề hơn thiệt trước khi ra một mệnh lệnh nếu như trước đây ông chưa được đánh trận bình than thì sau này ông sẽ được đánh một trận lớn hơn thắng to hơn nằm trong toàn bộ một kế hoạch đã được suy tính kỹ càng
| 889f3b839a
|
|
thế đấy đánh giặc không chỉ bằng sức mà phải bằng trí nữa ông từ từ ngẩng nhìn ông già lạ mặt
| 889f3b839a
|
|
ông khẽ hỏi ông lão đến tìm ta có điều gì muốn dạy chết nỗi lão chẳng dám dạy ai
| 889f3b839a
|
|
trần bình trọng ngồi xuống một gốc cây đổ ven đường ông bỗng cảm thấy trong người bứt rứt bồn chồn
| 889f3b839a
|
|
lão đến xem quân ta cần gì dân xuân đình giúp được đến đâu xin cố sức làm đến đấy
| 889f3b839a
|
|
lòng trăm họ bây giờ như thế cả đó vậy thì ta cũng nói thật quân ta đang đói và ta cần người dẫn đường qua bãi lầy màn trò
| 889f3b839a
|
|
chết thật lão mải chuyện quá lúc lão về làng dân xuân đình đã xếp sẵn lương ăn xuống thuyền rồi
| 889f3b839a
|
|
bây giờ tướng quân cho lão ra ới họ một tiếng là họ đem tới ngay nhưng ông già chưa phải gọi tiếng nào dân xuân đình đã chống thuyền vào bến đầu làng
| 889f3b839a
|
|
họ khiêng lên bãi những thúng khoai sọ rất to trần bình trọng sung sướng đi giữa những người lính của ông ra đón dân làng xuân đình
| 889f3b839a
|
|
ông kín đáo mỉm cười trước sự ngượng nghịu của những người lính trẻ khi nhận thúng khoai do mấy cô gái quê trao cho
| 889f3b839a
|
|
mấy chục thúng khoai tuy nhiều nhưng đối với đạo quân hàng ngàn người thì cũng chỉ đủ bữa cháo
| 889f3b839a
|
|
dân xuân đình nói với những người lính con em của mình rằng họ đã cho đi lấy lương ở trong màn trò
| 889f3b839a
|
|
và cái bứt rứt ấy cứ lớn mãi lên trong lòng ông ông cố trấn tĩnh lòng mình ông cố suy nghĩ để quên đi cơn giận và cảm giác đói mệt đang muốn kéo ông nằm xuống mặt cỏ ngủ vùi
| 889f3b839a
|
|
họ đã làm cho trần bình trọng vui lòng và tin rằng họ sẽ làm tròn những công việc ông giao cho
| 889f3b839a
|
|
kể từ khi đất nước có giặc xâm lược trần bình trọng đã mắt thấy tai nghe nhiều sự việc chứng tỏ tài năng và lòng yêu nước của những người không phải dòng dõi quý tộc
| 889f3b839a
|
|
trần bình trọng nghĩ về thế nước ông chỉ là viên tướng chỉ huy một đạo quân vài ngàn người
| 889f3b839a
|
|
ông đã được thấy những người lính bình thường lăm lăm ngọn giáo ngắn trong tay xông thẳng tới trước những tên tướng nguyên và dùng ngọn giáo ngắn ấy đánh ngã tướng giặc cưỡi trên lưng những con ngựa cao lớn
| 889f3b839a
|
|
ông đã từng giao nhiều việc quân cho những người lính của mình có những việc người được giao làm đều biết chắc rằng mình một đi là không trở lại
| 889f3b839a
|
|
nhưng họ đều nhận lệnh với một vẻ kiêu hãnh khác thường ông cũng đã từng thấy những người lính của mình nạo vết thương cho nhau
| 889f3b839a
|
|
không một tiếng rên la không một lời than vãn có một lần một chiến sĩ của ông bị dao chém sả cánh tay
| 889f3b839a
|
|
lưỡi dao phạt mất mảng thịt mang hai chữ sát thát thích chàm người lính đã chìa cánh tay có vết thương cho bạn buộc hộ và lại sẵn sàng giơ tay còn lại cho người bạn khác thích hai chữ sát thát mới những tháng chiến đấu trên biên thùy phía bắc đã khiến trần bình trọng biết đánh giá một con người trên những mặt nào
| 889f3b839a
|
|
và ông cũng biết tự mình tìm hiểu mình cho nên lo cho quân bắc bếp xong trần bình trọng dẫn ông già xuân đình lên trên đê cao xem thế đất
| 889f3b839a
|
|
ông hỏi nhiều câu mà trước đây không bao giờ ông đặt ra với những người không mang ấn phong hầu như ông
| 889f3b839a
|
|
những câu hỏi đáp nối tiếp nhau đã chứng tỏ bài học lượm được trong cuộc đời mang lại cho trần bình trọng khá nhiều bổ ích
| 889f3b839a
|
|
ông già làng xuân đình chẳng những giảng giải cho trần bình trọng nghe rất kỹ về thế đất vùng thiên mạc mà ông ta còn nhận xét rất đúng phép dùng binh với thế đất như thế cách bày trận sẽ phải ra sao
| 889f3b839a
|
|
ông ta nói dải cát sa bồi này chạy dài tít tắp không rõ đâu là bến bờ mặt trước bãi cát là con sông thiên mạc rộng mênh mông
| 889f3b839a
|
|
những cuộc họp quan trọng của triều đình bàn việc lớn ông không được dự nhưng ông rất tin tưởng ở tài cầm quân của quốc công tiết chế trần quốc tuấn
| 889f3b839a
|
|
mặt sau lưng nó là bãi lầy màn trò ăn mãi vào sâu hàng trăm dặm chỗ chúng ta đứng đây là địa thế làng xuân đình
| 889f3b839a
|
|
xuân đình ở đầu bãi lầy màn trò nhưng cũng ở đầu dải cát sa bồi từ trước đến nay ai cũng cho rằng trong bãi lầy không có người ở
| 889f3b839a
|
|
giặc nguyên hơn ta về quân cưỡi ngựa ta giỏi hơn chúng về tài đánh trên sông nếu như trận đánh xảy ra ở đây giặc sẽ tránh giao chiến trên sông thiên mạc với ta
| 889f3b839a
|
|
chúng sẽ rút lên dải cát sa bồi này lập thế trận dựa lưng vào bãi màn trò để quyết chiến với ta trên vùng đất khô ráo quen với vó ngựa của chúng
| 889f3b839a
|
End of preview. Expand
in Data Studio
- Downloads last month
- 497